Hà Thanh trong một bức hình ngày xửa ngày xưa
“Tình xưa không vỡ bao giờ. Mùa xưa còn thơm ngàn gió ….”
Đó là hai câu trích từ ca khúc Hẹn Một Ngày Về của tác giả Lê Hữu Mục. Ông sáng tác bài này khi biết mình phải rời Huế là nơi ông đang giảng dạy đầu thập niên 1950 để về Bắc. Khi nhà xuất bản Tinh Hoa ở Huế xin phép phổ biến bài hát này thì ông đồng ý với một điều kiện nho nhỏ: một vé máy bay khứ hồi Huế- Hà Nội (1) Chừng đó đủ nói lên cái tình mà nhạc sĩ họ Lê dành cho Huế. Cũng như những ca khúc kín đáo, từ tốn khác về Huế của Phạm Duy (Dạ Lai Hương, Nước non ngàn dặm ra đi) và Dương Thiệu Tước (Đêm tàn Bến Ngự), bài này không lạm dụng những địa danh hoặc thổ ngữ của cố đô một cách trần trụi . Thính giả nào tập trung vào giai điệu và ca từ của bài hát đều cảm nhận được những ngôn ngữ trau chuốt được gửi gắm trong các nốt nhạc cao sang và mềm mại. Một tác phẩm đòi hỏi thính giác nhiều hơn thị giác và nhất là không quá quan tâm đến thị trường.
“Nhạc phẩm viết theo nhịp 3/4 chậm rãi như một nhạc phẩm bán cổ điển semi-classic do các ca sĩ thời danh như Hà-Thanh (Đài phát thanh Huế), Quỳnh-Giao, Ánh Tuyết (Đài phát thanh Saigon) hát, làm nhiều thính giả say mê”(2).
Tham khảo: cothommagazine.com
(1) Lê văn Khoa
(2) Phương Duy TDC
Hẹn Một Ngày Về do Hà Thanh trình bày