Tags
Ca si Ha Thanh, Thai Kim Lan, Ton Nu Hy Khuong, Tran Van Le, Tuong niem ca si Ha Thanh, Website Ca si Ha Thanh
Tưởng nhớ Chị Hà Thanh
hạt mưa long lanh
rơi
tiếng cười
tiếng khóc
tiếng thở dài
tiếng ấm trong
tiếng Huế êm
một thời qua bến
Hương giang khuấy nước đò đưa
có giọng hát Hà Thanh trên bãi cỏ xanh
sân trường Đồng Khánh
lũ học trò áo trắng chạy chân, bỏ guốc
tụi bây ơi mau đi coai chị ấy hát
mưa, nắng ru vào nhau
nụ non nũng nịu môi hồng
hương cau nhoè trăng dạ lan ấp úng
mắt trong chưa biết buồn mà ướt mi
tóc xanh lộng gió chiều tím hoài thương nhớ
tiếng hạc từng mây tiếng suối lưng chừng
mùa xuân ôm mùa đông
bay qua Trường Tiền, Vỹ Dạ, Kim Long
mơ hồ trái thơm non xôi nếp ngọt
lời tâm tức Phật
ngọc lan thơm tinh khiết
lá chuối lá cau đong đưa,
tiếng mẹ ru, tiếng em cười, tiếng chị à ơ
đường mía lau đượm mùi thơ dại
bỗng dưng
mưa ngắn mưa dài mưa mãi
ướt áo thời hong tóc…
Giây phút nghe chị mất
Đồng Khánh trong tôi hụt hẫng một cung đàn
giai điệu thanh xuân, âm vang hiện hữu đời người, ánh đèn phim trường
một thời “demain il sera trop tard” ngày mai e muộn rồi
gầy đi một gam màu
tôi thấy trong tôi
gầy guộc tôi, một mảnh
chúng mình thời xưa ấy
hao đi tiếng vọng mơ mòng
echo
tiếng hát
Hà Thanh
Muenchen 2/01/2014, được tin từ Hoàng Lan, Đập Đá
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thương Chị Hà Thanh
NGUYỄN ĐẶNG MỪNG
Chị hát xòe ra ô cửa
Để thằng con trai nhìn lên
Chị hát úp vành nón lá
Dấu con gái Huế vào thềm
Chị hát, chị hát, chị hát
Để bao người tung chăn lên
Đi vào mùa đông không rét
Lang thang, Huế chẳng đắp mền
Chị hát chị hát chị hát
Giọng hiền như gió Nam Ai
Rum ba tròn tròn núi Ngự
Xốn xang cái điệu ai hoài
Chị muốn trào ra như rock
Sau lưng Mạ níu tay rồi
Chầu văn vỡ òa chị nén
Giọng buồn như ru “à ơi”
Chị đi rồi em mới biết
Con trai nào cũng giang hồ
Về nhà chị thương chị noái
Cậu mầy hãy nhớ tao nôi
“Mai sau về qua xứ ấy”
Nhin sông nhìn núi nhớ người
Nghe giọng Hà Thanh muốn khóc
Huế buồn giọt giọt mưa rơi..
Chiều ngày chị mất.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Dòng sông xanh (lục hà)
ĐÔNG HƯƠNG
Gần cuối đời, mượn ngườì làm thi sĩ
Viết về em, tà áo lục anh thương
Không bên anh, em vẫn là tri kỷ
Mộng mơ đầu anh đứng nhớ sông Tương
Trăm thế kỷ tình còn ray rức mãi
Anh thường về ôm ánh nước sông Hương
Anh cúi mặt tìm trong giòng biếc ấy
Gọi tên người, nhâm nhi nỗi cô đơn
Tiếng liêu trai bổng trầm trên đỉnh mộng
Luôn tương tư kẻ ngày đó si tình
Anh nắn nót kẽ tên em bằng phấn
Trang giấy màu ghém gói nét yêu em
Viết giùm anh, thật hay, thiên sử cũ
Em triệu lần làm dậy sóng lòng anh
Tiếng hát em vỗ về anh giấc ngủ
Neo thuyền xưa đậu mãi bến sông xanh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nhớ Hà Thanh
Tôn Nữ Hỷ Khương
Tôi nhớ thương em qua tiếng hát
Chìm trong dĩ vãng bóng chiều xưa
Bâng khuâng tình khúc vương hồn nhạc
Nghe thấm can trường buổi nắng mưa…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hà Thanh mất rồi ngày đầu năm
Thơ Trần Vấn Lệ
Hà Thanh mất rồi trong ngày đầu năm…
Hèn chi mù sương buồn như mưa dầm…
Hèn chi bạn mời một ly bảo uống,
mình cứ cầm hoài cái ly, không nâng…
Hà Thanh không còn, trang Kinh cứ mở,
rồi lật hoài thôi, buồn bao nhiêu trang?
Hà Thanh dễ thương lời mềm giọng Huế,
người đi không nỡ, đêm tàn phải đi…
Hà Thanh lê thê chiều mưa biên giới,
bao nhiêu người buồn, con mắt cảm thông.
Hà Thanh mênh mông bưng khuôn mặt sáng,
sáng hơn trăng Rằm. Vậy mà xa xăm…
Hà Thanh Boston và Hà Thanh Huế,
bao nhiêu sông lệ chảy tràn tháng Giêng…
Không ai nói quên Hà Thanh ngày cũ. Hà Thanh yểu điệu, Hà Thanh thướt tha.
Hà Thanh như hoa nở hoài thơm ngát…
Hà Thanh Đà Lạt ghé chùa Linh Phong,
bây giờ vẫn nhớ mưa ngang qua rừng.
Rừng thông vi vu và Hà Thanh hát…
Ngày xưa Đà Lạt, Hà Thanh rất xinh Hà Thanh rất xinh…
Không phải thình lình ngày Hà Thanh mất.
Lời lời của Phật Sắc tức thị Không…
Những tiếng đau lòng nói ra không kịp
bởi vòng chuyển tiếp của bánh Nhân Luân.
Thương quá Hà Thanh…