Họa Mi, Trang Mỹ Dung, Bích Trâm và Hồng Vân
Với tôi, ông Nguyễn Văn Đông là một nhạc sĩ bậc thầy, có trí tuệ, tài năng và phong cách được hầu hết các nghệ sĩ vô cùng kính trọng và yêu mến. Ông nghiêm trang, ăn nói từ tốn, hòa nhã với mọi người. Lúcnào ông cũng nghiêm khắc với giờ giấc. Những ai công tác với ông, ông đều bắt phải tập dợt thật nhuần nhuyễn trước khi xuất hiện trước công chúng, cũng như thu thanh. Ông đã cống hiến cho nhạc Việt rất nhiều ca khúc bất tử, sống mãi trong lòng người yêu hâm mộ.
Nhắc tới ông, trong chúng ta đều nhớ một Chiều Mưa Biên Giới với tiếng hát chị Hà Thanh, Sắc Hoa Màu Nhớ với tiếng hát Giao Linh, Mấy Dặm Sơn Khê với tiếng hát chị Thái Thanh, Nhớ Một Chiều Xuân với chị Lệ Thanh, Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp với anh Hùng Cường, Phiên Gác Đêm Xuân với Thanh Tuyền… Tôi có diễm phúc được cộng tác với ông khi thu thanh những bài dân ca cùng với tam ca Đông Phương trong băng Continental trước 75. Sau này, có nhiều lần hát nhạc của ông và được ông khen hát rõ lời và có nhạc cảm.
Sau khi đi học tập cải tạo về, sức khỏe ông yếu nên ít xuất hiện trước đám đông. Nếu ai có lòng đến thăm, ông rất vui mừng đón tiếp. Ông có người bạn đời rất tuyệt là bà Nguyệt Thu. Bà lúc nào cũng ở bên cạnh ông, lo lắng cho ông từ miếng ăn đến giấc ngủ. Tuổi già, ông sống trong cái nôi của hạnh phúc. Hôm tôi bị cướp đánh trọng thương, ông ân cần thăm hỏi và bà Thu gửi quà biếu tôi, rất dễ thương.
Tôi còn nhớ mãi, cách đây gần 20 năm trước, lúc tôi đang hát tại phòng trà Văn Nghệ của nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Thạch ở Gia Định, chị Kim Cương đưa ông tới nghe nhạc mà không báo trước vì muốn dành sự ngạc nhiên cho chúng tôi. Lúc anh chị đến, tôi đang hát đến bài thứ hai. Dưới ánh đèn mờ mờ của phòng trà, tôi nhận ra kỳ nữ Kim Cương và người đàn ông dong dỏng thanh thanh bên cạnh là nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông. Tôi ra hiệu cho ban nhạc kết thúc sớm ca khúc tôi đang hát và hát tiếp bài Nhớ Một Chiều Xuân. Đây là bài hát mà chị Kim Cương rất yêu thích. Tôi hát, ông nhắm mắt lắng nghe. Khi hát xong, tôi bước xuống sân khấu để chào ông thì bắt gặp trong ánh mắt ấy, có chút gì đó thoáng buồn và rưng rưng. Tính ông thầm lặng và sâu sắc lắm.
Người nghệ sĩ tài năng và đức độ như ông đã gieo vào lòng người hâm mộ một niềm cảm mến và yêu thương….